Cứ mỗi khi nhắc về “tấm gương người tốt việc tốt” các thầy cô và các em học sinh trường Tiểu học Quang Trung lại nhắc tới cô giáo Nguyễn Thị Thúy Liễu- một khối trưởng gương mẫu, tậm tâm, tận tụy dạy học khối 1. Cô đã dành toàn tâm gần 20 năm của mình với công việc đào tạo những bạn nhỏ từ mẫu giáo trở thành “sinh viên” lớp 1 biết đọc, biết viết, biết làm toán.
Gần 20 năm đứng trên bục giảng, cô giáo Thúy Liễu luôn thấu hiểu sâu sắc suy nghĩ ngây ngô của các cô câu học trò lần đầu tiên cắp sách tới trường. Biết bao thế hệ học trò được cảm nhận tình yêu thương, sự chăm sóc chu đáo của cô. Đó chính từ sự tận tuỵ, tỉ mỉ trong công việc, trách nhiệm, nhiệt tình, chỉn chu với những gì gửi gắm tới học sinh và phụ huynh.
Hãy cùng lắng nghe các em học sinh trong trường bộc lộ cảm xúc của mình khi nhắc về thầy cô trường Tiểu học Quang Trung với một tình cảm chân thành, mộc mạc, giản dị nhưng lại chứa chan bao tình cảm của tình thầy trò
Bài viết chia sẻ của em Phạm Gia Linh – Chi đội 5B từng chia sẻ khi được là học sinh của cô Nguyễn Thị Thúy Liễu
Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy
Dạy nuôi từ bé những ngày lớn khôn
Lớn khôn con chẳng quên ơn
Đền ơn đáp nghĩa ghi ơn cô thầy
Thầy cô không chỉ trang bị cho chúng em kiến thức, dạy chúng em cách làm người mà còn nâng cánh cho những ước mơ của chúng em được bay cao bay xa hơn nữa.
Là học sinh cuối cấp, trong mỗi chúng em ai cũng thấy bồn chồn da diết khi sắp phải chia tay với thầy cô, bạn bè, với mái trường tiểu học thân thương mà 5 năm qua chúng em đã cùng nhau học tập vui chơi với biết bao nhiêu kỉ niệm.
Với em, có một kỷ niệm đặc biệt luôn ở trong tâm trí và không thể quên với cô giáo Nguyễn Thị Thuý Liễu – cô giáo chủ nhiệm lớp Một của em. Đó là một kỷ niệm vô cùng đẹp, trong ngày đầu tiên bước vào ngôi trường Tiểu học Quang Trung cùng với những cảm xúc mới lạ, bồi hồi. Tất cả mọi thứ đối với em đều mới mẻ, cô giáo mới, bạn bè mới...
Trong ngày tựu trường của năm học, tất cả học sinh được phân vào lớp để học buổi học đầu tiên. Đó là buổi học vô cùng ý nghĩa và quan trọng. Em được làm quen với cô giáo chủ nhiệm và bạn bè của mình trong ngôi nhà mới sẽ theo chúng em trong những năm tiểu học tiếp theo.
Khi cánh cửa lớp học được mở ra, em đã thấy cô Liễu bước vào với dáng người nhanh nhẹn và hoạt bát. Nụ cười ấm áp của cô khiến em cảm thấy thân thuộc tựa như người mẹ hiền.
Khi cô bước lên bục giảng, em thấy trái tim em đập nhanh hơn. Cô tự giới thiệu và ra hiệu cho chúng em giữ trật tự, kể về những điều cô yêu thích và những kỳ vọng của cô đối với chúng em. Cô đã giới thiệu sẽ là người giáo viên chủ nhiệm của chúng em trong năm học lớp Một. Em cảm thấy may mắn và tự hào khi có một người cô giáo như cô Liễu, người sẽ luôn đồng hành, dìu dắt cho chúng em trong những năm tháng đầu tiên dưới mái trường tiểu học.
Giọng nói của của cô ấm áp, khiến chúng em cảm thấy gần gũi và thân thiện. Trong ngày đầu tiên tới trường, em ấn tượng với vẻ ngoài giản dị, thân thiện của cô, khác hoàn toàn với những gì em tưởng tượng về những người thầy cô giáo ở trường tiểu học: nghiêm nghị và xa cách. Rồi cô bắt đầu viết những chữ cái đầu tiên để giúp chúng em bước vào một thế giới mới, cũng là khi em biết đến chữ viết trong cuộc đời của mình.
Sau khi mở vở và cầm bút, em không biết bắt đầu từ đâu, những chữ viết đầu tiên cứ run run và không đều, khiến em lo lắng và mất tự tin. Sợ bị cô mắng, em càng viết chữ nguệch ngoạc hơn.
Tuy nhiên, sự xuất hiện của cô Liễu đã thổi bay đi những lo lắng và sự bối rối của em. Cô đến sát bên em, nắm lấy tay em và chỉ dẫn em viết từng nét chữ. Bàn tay ấm áp của cô làm cho em cảm thấy an toàn và bình yên. Khi em tự tin hơn và viết chữ đẹp hơn, cô buông bàn tay em và cười tươi.
Những ngày thánh sau đó, cô không chỉ dạy cho em biết đọc, biết viết, biết làm toán mà cô còn dạy cho chúng em những điều hay lẽ phải, những bài học đạo đức gần gũi mà quý giá.
Khuôn mặt phúc hậu, sự ân cần, dịu dàng của cô là những điều em không thể quên được. Em luôn cảm thấy gần gũi và ấm áp khi nhớ về cô. Từ đó, bức tranh về cô Liễu trong tâm trí em không chỉ là một bức tranh tuyệt vời, mà còn là một kỉ niệm khó quên về giá trị của tình thầy trò suốt những năm học dưới mái trường Tiểu học. Chính vì vậy, mỗi khi nhớ về cô, trong lòng em lại dâng lên một tình cảm thiêng liêng khó tả. Với em cô chính là người mẹ hiền thứ hai của mình.
Thời gian cứ như chiếc xe vô hình lăn bánh, lớp lớp học sinh đã qua đi, mái tóc của cô đã dần có những sợi bạc, những nếp nhăn đã bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt, nhưng tâm huyết, đam mê với cháy bỏng với nghề của cô sẽ không bao giờ phai nhoà.
Chúng em xin gửi tới cô những lời chúc chân thành nhất, cảm ơn cô, người mẹ hiền đã không quản ngại khó khăn, vất vả để vun đắp tri thức, dìu dắt, che chở cho chúng em, tạo hành trang vững chắc cho chúng em bước vào đời. Chúng em sẽ mãi mãi khắc ghi trong lòng công ơn trời biển của cô./.